Nằm
Võng
Bây
giờ còn lại mình ta
Phố
ơi phố nhỏ buồn nhòa nắng trưa
Võng
đi đều nhịp đong đưa
Gối
tay nghe lượng máu lùa nhớ nhung
Lâng
lâng từ cõi vô cùng
Lệ
ai hay bụi mông lung dồn về
Chừng
như sợi khói lê thê
Với
tay nắm, ngẫm nỗi xê dịch đời
Nghe
ra sỏi đá mỉm cười
Nghe
ra thiên cổ phận người nhỏ nhoi
Lòng
ta ai mở ra coi
Hỏi
trong hiên vắng, hỏi ngoài em xa
Mây
nghìn năm sống tà tà
Rũ
ta lười biếng thật là xứng chân
Ngẫm
xa chỉ thấy lần quần
Ngẫm
gần vẫn chỉ có ngần ấy thôi
Song
Vinh